Nguyễn Tâm

TỨ VÔ LƯỢNG TÂM


TỪ tâm vô lượng
Hết lòng yêu thương
Trần gian sau trước vô thường
Ra tay tiếp đỡ mọi đường chúng sanh


Niềm vui qua nhanh
Đau khổ hoành hành
Vì ai tất dạ lòng thành
Thoát vòng khổ ải kết nhành hoa sen


BI mẫn đáng khen
Nhất tâm luyện rèn
Trên cao Phật đã soi đèn
Xóa tan ma chướng đê hèn bấy lâu


Ngụp lặn đã lâu
Sáu nẽo buồn rầu
Cảm thông trắc ẩn mong cầu
Mọi vật bớt cảnh âu sầu trái ngang


HỶ là phước ban
Cao quý hơn vàng
Niềm vui lai láng dâng tràn
Chia cùng nhân thế không màng suy tư


Bố thí vật dư
Chớ có chừng chừ
Hoan hỷ khai mở tâm từ
Cúng dường Tam Bảo xà cừ pha lê


XẢ mọi chấp mê
Thù hận ê chề
Cái tôi bao phủ tứ bề
Ngàn cân gánh vác nặng nề trên vai


Nghe thoáng bên tai
Nghiệp thân còn dài
Thấy người nguy khốn miệt mài
Thì nên giúp đỡ chớ nài gian lao


Có một ánh sao
Vừa mới chiếu vào
Vô lượng rọi sáng tâm nào
Từ Bi Hỷ Xả dạt dào muôn nơi !


09 - 05 - 2011
Nguyễn Tâm

Được bạn: vdn 6.9.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "TỨ VÔ LƯỢNG TÂM"